Pepi II (còn là
Pepy II; 2284 TCN – sau năm 2247 TCN, có thể hoặc là khoảng năm 2216 hoặc khoảng năm 2184 TCN
[2][note 1]) là một
pharaon thuộc
vương triều thứ 6 trong thời kỳ
Cổ Vương quốc của Ai Cập, ông đã trị vì từ khoảng năm 2278 TCN. Tên ngai của ông, Neferkare (Nefer-ka-Re), nghĩa là "Tốt đẹp khi là
Ka của
Re". Ông đã kế vị ngai vàng khi mới 6 tuổi sau khi vua
Merenre I băng hà.Ông thường được coi là con trai của
Pepi I với nữ hoàng
Ankhesenpepi II nhưng tấm
bia đá biên niên sử Nam Saqqara ghi lại rằng Merenre đã có một triều đại tối thiểu là 11 năm. Một số con dấu hoàng gia của vương triều thứ Sáu và những khối đá- được tìm thấy trong ngôi đền tang lễ của nữ hoàng Ankhesenpepi II, mẹ của Pepi II— đã được phát hiện trong mùa khai quật năm 1999/2000 tại Saqqara, chứng minh cho thấy rằng bà đã cưới Merenre sau khi Pepi I qua đời và trở thành chính cung hoàng hậu của vị vua này.
[5] Những dòng chữ khắc trên các khối đá cho biết các tước hiệu hoàng gia của Ankhesenpepi II là: "Người vợ của đức vua của Kim tự tháp Pepy I, Người vợ của đức vua của Kim tự tháp Merenre, Người vợ của đức vua của Kim tự tháp Pepy II".
[6]Bởi vậy, ngày nay nhiều nhà Ai Cập học tin rằng Pepi II có thể là con trai của Merenre.
[7] Cho nên, Pepi II sẽ là cháu nội của Pepi I trong khi Merenre nhiều khả năng sẽ là cha của Pepi II bởi vì ông ta được biết đến là đã cưới người mẹ của Pepi II, nữ hoàng Ankhesenpepi II. Điều này cũng phù hợp đúng với bằng chứng từ tấm bia đá Nam Saqqara mà cho thấy không có giai đoạn đồng nhiếp chính nào giữa triều đại của Pepi I và Merenre.Triều đại của Pepi II đánh dấu một sự suy tàn rõ ràng của
Cổ Vương quốc. Khi mà quyền lực của các
nomarch ngày càng lớn mạnh, trong khi quyền lực của các pharaon đã suy yếu. Bởi vì chính quyền trung ương đã mất đi ảnh hưởng, cho nên các quý tộc địa phương đã bắt đầu cướp bóc các vùng lãnh thổ của nhau và thời kỳ
Cổ Vương quốc đã đi đến hồi kết chỉ trong vòng vài thập kỷ sau khi triều đại của Pepi II kết thúc.